бичен
Karachay-Balkar
Etymology
From Proto-Turkic *bič-.
Noun
бичен • (biçen)
Kumyk
Etymology
From Proto-Turkic *bič-.
Noun
бичен • (biçen)
Kyrgyz
Etymology
From Proto-Turkic *bič-.
Noun
бичен • (bicen) (Arabic spelling بىچەن)
Southern Altai
Etymology
From *bičen "hay", a verbal noun derived from Proto-Turkic *bič- (“to cut”).
Cognate with Bashkir бесән (besən) Tatar печән (peçän, “hay”), Kazakh пішен (pışen, “hay”), Karachay-Balkar бичен (biçen, “hay”), Kumyk бичен (biçen), Uzbek pichan (“hay”), Uyghur пичан (pichan) // پىچان (pichan, “hay”), etc.
Noun
бичен • (bičen)
Declension
| singular | plural | |
|---|---|---|
| absolute | бичен (bičen) | бичендер (bičender) |
| definite genitive | биченниҥ (bičenniŋ) | бичендердиҥ (bičenderdiŋ) |
| dative | биченге (bičenge) | бичендерге (bičenderge) |
| definite accusative | биченди (bičendi) | бичендерди (bičenderdi) |
| locative | биченде (bičende) | бичендерде (bičenderde) |
| ablative | биченнеҥ (bičenneŋ) | бичендердеҥ (bičenderdeŋ) |
References
- N. A. Baskakov, Toščakova N.A, editor (1947), “бичен”, in Ojrotsko-Russkij Slovarʹ [Oyrot-Russian Dictionary], Moscow: M.: OGIZ, →ISBN